Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc.Bạn muốn về nhà viết quá.Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát.Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Để ngòi bút của anh bớt đớn đau.Cơ bản là không muốn lắm.Tôi cũng có dự định ấy.Bác bắt đầu lấy thức ăn ra cho.Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.Hoàn thành được mục tiêu trước lúc mọi chuyện vỡ lở sẽ làm bạn thấy phần nào thanh thản và sẵn sàng chờ sự vỡ lở ấy.