Có kẻ làm bộ đau, bắt người săn sóc mình, chiều chuộng mình để được thấy mình là quan trọng. Y làm đủ tình, đủ tội, dọa đập máy điện thoại, không chịu trả tiền y thiếu, cho rằng công ty tính lộn, kêu nài trên mặt báo năm bảy phen, đầu đơn kiện ở tòa và tại ủy ban các công sở. Cuống họng tôi như cái bàn nạo dừa.
Tôi cảm tạ ông và kính chúc ông. Ông cười lớn: "Tại các ngài không sành ăn. Con Rex không chịu đeo đai mõm.
Bây giờ tôi hỏi ý trước; nên ông có cảm tưởng rằng chính ông đã sáng tạo ra kiểu mà quả có vậy thiệt. Cha biết nếu con có nghe được những lời cha thú với con đây thì con cũng chẳng hiểu chi. Ông khẩn khoản xin Nữ hoàng Anh Victoria phong tước cho bà và vì vậy, năm 1868, bà được sắc phong nữ bá tước.
Trái lại, nên thương họ. Vậy mà sau thành một trong những nhà xuất bản tạp chí lớn nhất ở châu Mỹ. Bạn muốn những người bạn gặp gỡ đồng ý với bạn.
Rồi lần lần ông dịu giọng vì thấy rằng chúng tôi hỏi những điều đó không phải vì tò mò mà vì cái lợi của ông. Điều đó quan trọng lắm. Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy.
Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y. Như vậy không nguy hiểm. Đọc những lời chỉ trích của anh em, tôi buồn lắm, nhưng nó có ích cho tôi.
Ông Mahomey bèn cho thợ khởi công. Ông nói với các nhà nhiếp ảnh rằng: "Anh em còn lạ chi việc đó. Nhiều khi đói quá, được ít nho lót lòng chàng mừng lắm.
Disraeli, một trong những nhà cầm quyền quan trọng nhất bên Anh, thích tuyên bố cho mọi người hay rằng ông mang ơn bà vợ bé nhỏ của ông rất nhiều. Nói chung, thì người mua phần nhiều sòng phẳng, chịu giữ lời. Hoạn đồ của ông rực rỡ.
Các ông giám đốc khám Sing Sing không giữ chức lâu bao giờ. Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà". Sáng ngày, trong khi con sửa soạn sách vở đi học, cha đã rầy con vì con chỉ quệt chiếc khăn ướt lên đầu mũi con thoi, cha đã mắng con vì giày con không đánh bóng, cha đã la khi con liệng đồ chơi của con xuống đất.
Lỗi của tôi không làm thiệt chút chi cho miền Messachusetts, mà làm cho tôi xấu hổ vô cùng. Cô nói: "Trời phú cho ông cái giác quan về tiết điệu; ông thiệt là người trời sinh ra để mà khiêu vũ". Bạn không phải là một Coolidge, một Mc.