) Một cầu thủ bóng rổ chỉ cần đủ cao − và điều đó cũng chính xác với trí thông minh. Một đứa con sắp ra đời. Họ không thèm đếm xỉa gì đến sinh viên của họ cả.
Đến nay, ngày ngắt ngọn của bóng đá trẻ quốc tế là ngày mùng 1 tháng Giêng. Đối với những người định cư trước nhất, vùng nông thôn thưa người của nước Mỹ là một môi trường nguy hiểm, giống hệt vùng biên nước Anh, nhà sử học David Hackett Fischer viết trong cuốn Albion's Seed (Tạm dịch: Hạt mầm thi ca). Và khi không thể, chúng tôi sẽ đưa cho nó một cuốn sách.
Và tại sao? Bởi vì cho dù những chứng chỉ học tập của các sinh viên thiểu số tại trường Michigan không tốt bằng các bạn bè da trắng, chất lượng của sinh viên ở trường luật nói chung vẫn đủ cao để tất cả họ đều đứng ở mức trên ngưỡng. Hay là khán thính giả rất am hiểu và nể trọng ban nhạc? Chẳng một nguyên nhân nào trong số đó đúng cả. Tương tự như vậy, cũng không quá khó để tìm ra nguyên nhân cho sự thành công của những người xuất chúng trong ngành IT, dù có hơi khác biệt so với trường hợp kể trên.
Ông cũng không nói rằng vị trí của một nền văn hóa nào đó trên một trong số những chiều kích ông phác ra là công cụ dự báo cứng nhắc về việc một người nào đó đến từ một quốc gia sẽ hành xử ra sao: lấy ví dụ, một người đến từ đất nước Guatemala hoàn toàn có khả năng lại theo lối cá nhân chủ nghĩa ở mức độ cao. Ban nhạc Beatles trải qua hàng nghìn giờ luyện tập ở Hamburg. Ví dụ, Hofstede lập luận rằng các nền văn hóa có thể được phân biệt một cách hiệu quả căn cứ vào việc những nền văn hóa ấy mong đợi các cá nhân tự chăm sóc mình đến mức nào.
Tôi không có tiền để sửa xe. Malcom hiểu rất sâu sắc khái niệm chỉ số phát triển con người (HDI): Ở một quốc gia, chỉ số này cao hay thấp, suy đến cùng, là do những công dân ở quốc gia đó có đủ cơ hội và sự lựa chọn để sống và làm việc theo nguyện ước của mình hay không. Nền văn hóa mà chúng ta thuộc về và những di sản do ông bà tổ tiên để lại đã định hình những khuôn mẫu thành công bằng những cách thức mà chúng ta không tài nào tưởng tượng nổi.
Không thấy dấu vết của những quầng thâm dưới mắt hay một cốc cà phê nghi ngút khói trước mặt chỉ là vì em còn quá nhỏ cho những thứ đó. Nó có nghĩa rằng viên phi công ấy chẳng gặp vấn đề gì cả. Đường lại là một sản phẩm phức hợp nông-công nghiệp.
Các con gái của bà không chơi với lũ trẻ trong làng. Mọi nơi xung quanh ông các cửa hàng mở rộng − bộ đồ, váy vóc, quần yếm, áo sơ mi, váy ngắn, áo choàng, quần, tất cả đã may hoàn chỉnh và sẵn sàng để mặc. Đã năm năm rồi tôi không động đến mấy thứ này.
Những người thành đạt không làm nên mọi thứ một mình. Nhưng lại có một khung cửa chín-năm đặc biệt, nhỏ hẹp vừa vặn hoàn hảo để quan sát thấy những tiềm năng mà tương lai mang tới. Họ vừa mới bỏ lỡ cơ hội hạ cánh đầu tiên.
Kiến thức được ghi nhớ, được hiểu sâu sắc hơn. Tôi không nghe thấy gì. Nhưng chúng ta biết hơn thế rất nhiều, phải vậy chứ? Thành công không phải thứ hành động ngẫu nhiên.
Tôi có mấy trăm đô-la dằn túi từ hồi mùa hè. Bạn bỏ qua những chi tiết lặt vặt. Malcom Gladwell không hoàn toàn phủ nhận những lập luận kiểu đó.