Bạn không còn phán xét mình nữa, bạn không thấy thương hại mình nữa, bạn không hãnh diện về mình nữa, và vân vân.Đó là động tác co mình lại theo bản năng trước mối nguy hiểm, chứ không phải là tình hình phản ảnh tâm lý sợ hãi mà chúng ta nói ở đây.Cùng lúc đó, hãy là cái tri kiến ấy, tức là hãy nhận biết sự hiện trú tỉnh thức của bạn và cảm nhận sức mạnh của nó.Bạn đã thoáng thấy cách thức mà cái phi thời gian chuyển hóa các nhận thức của mình.Gặp phải trường hợp này, bạn hãy quan sát sự phản kháng bên trong bản thân mình.Dù bạn đang ở bất cứ đâu, hãy hiện trú toàn triệt ở đó.Hãy để cho nó trở thành sự hồi sinh, sự phục sinh của bạn.nhưng thật khó mà dung nạp nổi một sự thật như vậy.Phải chăng họ hành động như vậy bởi vì họ nhận thức được tình trạng tự nhiên, niềm vui sống bên trong con người họ? Dĩ nhiên là không.Tôi đã cố gắng vâng phục nó, nhưng tôi thấy không thể được.
