Bài này kể lại kinh nghiệm của một người đàn bà khó nhọc mới tìm thấy được rằng: "không thể sống không có Trời được".Tôi biết chắc riêng tôi, tôi không phải lo gì hết.Nhưng sự thật thì theo luật trung bình, phần rủi bị chết trong trận ấy cũng chỉ bằng phần rủi bị chết trong thời bình, vào khoảng 50 tới 55 tuổi thôi.Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta?Tại sao bạn không tự hỏi những câu này và chép lại những lời bạn tự giải đáp?Ông thuật với tôi rằng hồi thiếu niên, ông hết sức ước ao được yêu chuộng và lừng danh.Đêm đó, cô về nhà, cử động như người mỏi mệt.Một hôm đương đi, tôi té xỉu trên lề.Trời làm mất mùa, tôi lo đói.Đừng bao giờ trả đũa kẻ thù hết, vì như vậy hại cho ta hơn cho họ.