Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.
Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ. Giờ đây anh thường xuyên giúp các con làm bài tập. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.
Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.
- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này.
Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây.
Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!