Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế.
Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa. Và việc này thì cần phải có thời gian. Một giọng nói ngọt ngào nhưng thâm trầm, mỏng manh nhưng cứng rắn, mời gọi nhưng lạnh lùng.
Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Cho chú ngựa trắng ăn cỏ xong, chàng suy nghĩ về những việc sẽ làm ngày hôm nay. cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau.
Vì vậy hãy để ta yên. - Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé. Anh chỉ muốn trừng trị Merlin ngay lập tức nên anh nhanh chóng đồng ý.
Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối. Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa.
Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn. Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ.
Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa. Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng. Và kết quả cuối cùng thật tuyệt vời.
- Jim nói giọng run run. - Ông cũng như ta đều biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ chỉ mang lại may mắn cho các hiệp sĩ mà thôi. - Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng.
Không ai khác ngoài anh là người đã đi tìm những điều tưởng chừng như không cần thiết ngay cả sau khi mọi việc dường như đã hoàn tất. Ta sẽ mang nó về đây. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời: