Pinkyxx

Đưa đồng nghiệp về nhà nhậu không ngờ mất luôn vợ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi. Và nhận ra đến giờ chỉ có mẹ mới cho tôi cái quyền hờn dỗi ấy. Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn.

    Thế có phải đỡ cho cả hai không. Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị. Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn.

    Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.

    Bạn kéo lại và nhận ra ông anh họ. Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ. Điều đó làm tôi phần nào yên tâm.

    Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi. Ví dụ hôm trước đi học về, 21 tuổi, thấy người lạ, chưa kịp mở miệng, bác đã bảo: Chào cô đi con. Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó.

    Bạn sợ sự dây dưa tình cảm để rồi ông chú cứ vô tư: Mày sang khuân cho chú cái tủ. À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé. Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.

    Tôi đã bắt đầu chán việc chữ nghĩa và tôi có thể làm việc khác. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa. Thế là trong đầu tôi loé lên ý nghĩ: Đốt! Tôi chạy lên nhà, mở tủ, lấy tập Mầm sống xuống.

    Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả. Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ. Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực.

    Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết. Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ. Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang.

    Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap